Nó là một đứa hay cười. Ngay cả lúc chẳng có chuyện gì cũng có thể cười, một cách im lặng. Chẳng biết từ bao giờ, nụ cười đã trở thành vũ khí để nó trưng ra với thế giới, hay là chiếc mặt nạ che đi nỗi sợ hãi trong lòng. Mọi người quen biết đều nhớ đến nó với hình ảnh con nhóc hay cười, có phần dấm dở ngây ngô. Nó cười đấy, nhưng vui không thì chỉ có nó biết. Cơ miệng đã quen với việc nhoẻn lên, khoe hàm răng trắng có hơi xiêu vẹo một chút, nhưng nhìn tổng thể thì vẫn rất tươi. Chỉ có điều, nhìn vào sâu trong đáy mắt nó mới thấy ý niệm chẳng buồn chẳng vui, có phần vô cảm.
Tại sao nó lại thành ra như vậy? Nếu vô tư như đứa trẻ nhỏ, vui thì cười, buồn thì khóc, nhìn đời nhẹ tênh thì đâu ra nông nỗi. Nó cũng biết vậy chứ, nhưng giờ nó chỉ bộc lộ cảm xúc tích cực, che giấu đi những tiêu cực. Nó không muốn mọi người xung quanh vì nó mà bị ảnh hưởng tâm trạng. Đó cũng là lý do nó thích xem phim một mình. Lúc này nó có thể tự nhiên mà khóc, khóc cho nhân vật trong phim, tìm kiếm sự đồng cảm từ những câu chuyện xa lạ. Cảm xúc của nó chia làm hai thái cực, ban ngày thì vui vẻ, ban đêm thì đau khổ, tuyệt vọng. Nó cứ chìm trong thế giới của nó, xa cách, không cố ra vẻ làm thân với ai, cũng chẳng để ai bước vào cuộc sống của mình.
——
Nó bị rối loạn giấc ngủ. Lúc thì ngủ li bì, lúc lại giật mình giữa đêm vì gặp ác mộng, mất ngủ cả đêm. Nó nhạy cảm với cả ánh sáng. Nó thường tắt hết đèn và ngồi thu lu nhìn vào khoảng không gian đen nghịt phía trước, tối om. Bốn bề tĩnh lặng rất thích hợp để nuốt chửng nó, hoàn toàn lặng im. Không tìm thấy ánh sáng của cuộc đời, cũng không để ai làm ngọn hải đăng dẫn lối cho nó vào bờ. Giải thoát. Trong đầu nó luôn hiện lên hai chữ này. Gào thét trong đầu nó. Giải thoát được thì nhẹ nhàng biết mấy. Giải thoát được sẽ chẳng phải đóng kịch với ai. Giải thoát được thì tất cả sẽ thành hư vô…
——
Nó bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi xa vô định của mình một cách hào hứng. Mọi người ở công ty bảo nó dạo này đang yêu hay sao mà vui thế. Chẳng ai nghĩ rằng người vui vẻ như thế lại có thể muốn tan biến khỏi cuộc đời. Nó rút hết tiền tiết kiệm, chia thành từng phần để gửi về cho gia đình, phần còn lại nó đi đến trung tâm thương mại sầm uất nhất thành phố. Nó từng đến đây vài lần, chủ yếu để tránh cái nóng 40 độ của mùa hè, chứ nghèo như nó thì thà mua đồ ngoài chợ sinh viên còn hơn. Nhưng lần này lại khác. Nó đến để sắm cho mình bộ quần áo thật đẹp. Linh hồn không thể mang theo vật ngoài thân nhưng tại sao nó lại muốn làm thế? Hồi bé nó thích cái đẹp, cũng thích thêu thùa may vá. Nó từng muốn làm nhà thiết kế thời trang nhưng nhìn gia cảnh của nó thì nên theo đuổi một thứ gì đó ít phải đầu tư hơn. Dù sao cũng từng là ước mơ, nên nó muốn mặc thật đẹp khi lên đường.
(còn tiếp)
em chẳng bận gì cả, chỉ bận lòng.
Mẹ luôn nhắc nhở tôi: “ Con là một người đốn củi, anh ta là kẻ chăn cừu, con nói chuyện với anh ta cả ngày, cừu của anh ta ăn no rồi, củi của con thì sao?”
- Sưu tầm -
“Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu?
- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!
Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý thu góp lại cản tình xuân?
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn!
Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!
Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ!
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn”
- Xuân | Chế Lan Viên (1937).
anh hồi đó thì thực là hiền, giờ anh có đầy bực và phiền,
có phần cơm ăn thua từng miếng, và hơn người ta ngày trực ba phiên
Anh không muốn em tổn thương vì sự tiêu cực vướng lại
Anh chỉ là muốn in hoa điều này,
gửi tương lai
Em là nắng, anh là sương
Không còn nhớ không còn thương
Thiên đường.
https://www.youtube.com/watch?v=0YdgmKjUG-o
You are my pain
You’re in my vein
And you’re my cocaine
God knows I’m insane
Climbing all my life
Always at the high
Tryna please the others’ mind
Now I know the thing that I desire.
https://www.youtube.com/watch?v=orxd4bEzw38
ngày 100, quả chò như rơi thật chậm
bức thư đầu tiên em trao, là một chiếc thiệp hồng đỏ thắm.
https://www.youtube.com/watch?v=p4PIcKL18kY
Có lúc đã mất hết vô tư
Quanh mình chỉ những sóng gió
những ưu tư
Anh lại nhớ đến
những lúc ta an nhiên
Nói những câu chuyện thâu đêm.
https://www.youtube.com/watch?v=2YM4j-oP_qQ