<3
Thâm tâm lại tự trách giây phút em nể bản than mình quá nhiều,
Em để bản than mình hóa liều, quá liều.
https://www.youtube.com/watch?v=sq12F5nn-LU
Tôi chỉ để cho trái tim được trải nghiệm điều nó muốn nhưng ngoài dự đoán, theo thói quen lại chọn làm gì đó buồn
Như Trần Thiện Thanh và Ngô Thụy Miên Anh sẽ biến Mùa Đông của Anh thành Mùa Thu cho Em.
em chẳng bận gì cả, chỉ bận lòng.
Cảm giác tồi tệ cũng giống như khói, không có dinh dưỡng, nhưng chẳng hề mất đi, cứ từng chút từng chút ăn mòn chính mình.
_ Nhược Vũ dịch
“Đêm khuya ngủ một mình, điều sợ hãi nhất là mất ngủ. Bởi vì mất ngủ sẽ gợi nhớ rất nhiều chuyện cũ. Ký ức lắng đọng giống như con cá chết, đến lúc sẽ nổi lềnh bềnh trên mặt bùn lầy. Mùi vị thối rữa sẽ lan tỏa. Khiến tôi ngộp thở. Có lúc bên ngoài cửa sổ có tiếng gió vọng lại. Tôi nghe thấy da thịt của mình phát ra âm thanh cô độc. Cơn lạnh rét cắt da thịt. Thì ra trước giờ chưa từng biến mất.”
An Ni Bảo Bối
ngày 100, quả chò như rơi thật chậm
bức thư đầu tiên em trao, là một chiếc thiệp hồng đỏ thắm.
https://www.youtube.com/watch?v=p4PIcKL18kY
có một thứ chẳng hề mất là tình yêu
nó vẫn luôn tồn tại, nhưng có đến một nghìn kiểu.
họ yêu bằng kiểu của mình, nhưng người yêu là của người khác
vậy thì đau bằng cách của mình, hay là đau bởi cách người khác?
https://www.youtube.com/watch?v=vILjz7a1pzY
"Có nhiều người rất lạ. Họ hỏi rằng giữa tình yêu và sự nghiệp bạn chọn gì, trong khi tất cả chúng ta xứng đáng có được cả hai."