Mỗi Lúc Thấy Mệt Mình Lại Phải Tự Nhắc Nhở Bản Thân Thôi Cố Thêm Tí Nữa.

Mỗi lúc thấy mệt mình lại phải tự nhắc nhở bản thân thôi cố thêm tí nữa. Cuộc đời này không thiếu người biết cố gắng, chỉ thiếu người có thể kiên trì tới giây phút cuối cùng.

Thêm chút nữa nào.

Mỗi Lúc Thấy Mệt Mình Lại Phải Tự Nhắc Nhở Bản Thân Thôi Cố Thêm Tí Nữa.

More Posts from Caduoitegieng and Others

5 years ago
Thành Phố Buồn Trong Một Chiều

Thành phố buồn trong một chiều

chạng vạng

Đôi bàn tay ai nắm mà

như buông !

5 years ago

“I can’t explain what I mean. And even if I could, I’m not sure I’d feel like it.”

— J.D. Salinger

7 years ago

Chị ơi cho em hỏi những ngày tháng chênh vênh 20 chị đối diện với mọi thứ như thế nào ạ. Em cảm giác cô đơn giữa thành phố em đang sống, ngộp thở giữa những áp lực, lưng chừng trong tình yêu,....Em thấy mệt mỏi quá chị. Nhiều lúc em muốn bỏ đi đâu đó thật xa. Nhưng rồi nhận ra, mình thật yếu đuối, sợ hãi và trốn chạy. Em phải làm gì thế nào hả chị?

Để chị kể em nghe câu chuyện này.

Người yêu chị, từ năm lớp 2 đã phải phụ mẹ bươn chải giúp đỡ cho mẹ vì ba bỏ nhà đi theo người phụ nữ khác, những người anh cùng mẹ khác cha thì mặc kệ người mẹ, tự sống cuộc sống của mình, những người họ hàng chỉ xuất hiện khi nghe ngóng được ông bà sẽ chia chác tài sản hoặc xin vay mượn tiền.

Chứng kiến mẹ của mình trở thành “kép” với người khác để có thêm tiền quán xuyến gia đình.

Cuộc đời trầy trật, đổi nơi ở, trường học liên tục và vì theo trường công trường tư quá đắt đỏ nên phải học hệ bổ túc, tìm cách thi vào đội tuyển cầu lông của quân khu 7 để lấy tiền lương 1-2 triệu mỗi tháng để tự lo tiền học và còn đỡ đần cho mẹ mình.

Vậy mà vài năm sau khi cuộc sống dần ổn định, người mẹ lại đạp đổ tất cả, nhất quyết không cho theo thể thao mặc dù đó gần như là đam mê và yêu thích của bạn ấy, mẹ bạn lên tận phòng tập tại quân khu 7 và làm ầm lên, la hét, kiếm chuyện để các huấn luyện viên đuổi bạn ra khỏi đội tuyển.

Những năm tháng sau đó bạn sống với từng lời chỉ trích, mắng nhiếc, đánh đập và coi thường, cho đến năm nào đó mẹ bạn bảo bạn biến đi, bạn không thể chịu đựng tiếp nữa và bỏ nhà đi.

Cuộc sống khi đó là những ngày lang thang ở ngoài đường, ăn nhờ ở đậu, có hôm ngủ ở ngoài đường (đúng nghĩa là vậy đó), cầm chứng minh thư để lấy 400k đi cọc phòng trọ share tiền trọ với một người bạn, làm đủ mọi công việc có thể làm được, cứ vậy vài năm đến khi người mẹ năn nỉ bạn quay trở về nhà, bạn thương mẹ, nghe lời về nhà. Đó cũng là thời điểm người cha đi biền biệt bao nhiêu năm tìm về cầu xin sự tha thứ và chấp nhận được về nhà để chăm sóc, lo lắng cho mẹ và bạn - khi đã hết sạch tiền, bị nhân tình đá đi.

Phụ nữ luôn nhẹ dạ, cả tin, dù cho người đó có tính cách oái ăm khắc nghiệt đến mấy thì vẫn luôn mù quáng khi người đàn ông của họ (hoặc từng là của họ) trở về.

Mẹ bạn đồng ý, mặc cho sự phản đối của bạn.Vì quyết định đó mà cho đến thời điểm hiện tại, bạn vẫn sống những chuỗi ngày mệt mỏi, ba bạn đi nhậu suốt, cứ rảnh là nhậu, nhậu đến mức say mèm, say xỉn về nhà là gây chuyện, chửi bới, cách đây vài ngày khi bạn đi làm về, vừa dắt xe vào nhà thấy mẹ ngồi khóc, ba thì say rượu lèm bèm, bạn hỏi mẹ tại sao khóc, mẹ bảo: “ổng muốn giết tao” - dù rằng trước đó mỗi lần bạn chịu đựng những cơn chửi thậm tệ từ mẹ hoặc ba bạn, mẹ bảo bạn đi chết đi, bảo rằng sinh ra mày là điều sai lầm của tao, hoặc bằng bất kì ngôn ngữ nào mà em chẳng thể tưởng tượng nổi một người mẹ lại có thể nói với con mình đến mức như vậy, dù rằng bạn sống với những điều đó gần như là mỗi ngày, vậy mà khi nghe mẹ nói ba muốn giết mẹ, bạn vẫn nổi điên lên để bảo vệ cho mẹ.

Cuộc sống ngoài kia là những mảng sáng tối xen kẽ, cuộc đời mỗi người đều chứa đựng những niềm đau riêng, chẳng ai có thể mang vác cái đau đó giùm cho ai, cũng chẳng ai có thể hiểu được cái đau mình cảm thấy là thế nào, những gì chúng ta nhìn thấy của nhau chỉ là bề nổi và sẽ luôn là như thế.

Ai cũng đấu tranh vì muốn được sống, ai cũng đấu tranh vì muốn được hiểu, được cảm thông, được công nhận, được là một phần trong cuộc vui/cuộc đời của người mà mình quan tâm.

Nhưng điều tất cả chúng ta quên chính là sự cân bằng. Trong Castle có một tập phim khi Beckett gặp một nữ cảnh sát đặc vụ hoàn hảo đến mức vừa là người vợ, người mẹ, cảnh sát, và nhiều chức vụ khác. Beckett hỏi cô ấy làm sao có thể làm được như vậy, sao có thể giỏi đến vậy. Cô ấy trả lời rằng những gì cô ấy làm không phải là nỗ lực leo lên những ngọn núi đó, mà chính là duy trì sự cân bằng giữa những gì cô đang làm mặc dù sau đó trong cơn giận cô đã nói thật rằng hôn nhân tan vỡ, đứa con của cô thậm chí chẳng được gặp cô nhiều lần, và khi người bạn cần cô giúp đỡ thì cô đã bỏ qua cuộc gọi vì quá bận, cho đến khi người bạn đó bị giết hại.

Những áp lực, cô độc, trách nhiệm, chênh vênh mà em đang gặp cũng là những điều muôn trùng ai cũng phải đi qua. Dù là ở bất kì lứa tuổi nào.

20 tuổi, chị đã buông thả cuộc sống của chính mình để chạy theo những hào nhoáng, sai lầm mà chị của thời điểm đó cho rằng mình đang làm đúng.

Chị đã vượt qua cơn trầm cảm sau đó nhờ chị gái và người yêu hiện tại của chị.Cho đến gần đây, chính xác là trước ngày 19/9, chị mới một lần nữa nhìn lại mình-của-ngày-xưa với cái nhìn tổng thể, bao quát hơn, tự mở ra cho mình những câu trả lời, những đáp án cho từng mảnh ghép chị đã từng xếp đặt, như là một cách để bước tiếp khi đã thu xếp gọn gàng từng rối rắm mình đã tự thắt lại ngày xưa.

Phải đến hơn 6 năm sau những biến cố chị đã gặp ở tuổi 18 - lứa tuổi đối diện với ngưỡng trưởng thành, chị mới đủ sức lực để “thu xếp chính mình” em à.

Em sẽ không thể thoát khỏi những cảm giác đang bào mòn em của bây giờ, em cũng sẽ chẳng thể trốn tránh mãi mãi, em chỉ có thể đón nhận và cứ để nó trôi, khi đã trôi đủ thì tự mình sẽ đi ra khỏi đó, tất cả những điều này chỉ là tiền đề cho em của những năm sau này nhìn lại và tiếp tục thu dọn mớ hỗn độn đó, cứ thế, cứ thế.

Trưởng thành là môn học sẽ theo chúng ta suốt một đời, chỉ khi quỹ thời gian của mình cạn kiệt thì khi đó chúng ta mới ngừng lớn lên.Chữa lành cũng thế, là quá trình ta phải tự mình nuôi dưỡng mỗi ngày, cho đến lúc chẳng-còn-ta-nữa.

Vậy nên cứ sống tiếp, những dòng chảy sẽ giúp em hiểu rõ em đang ở đâu, và cần làm những gì.

Học cách lắng nghe chính mình, thật chậm rãi và thật sâu, làm quen với những biến cố, những cơn đau, những thương tổn dù ở thể xác hay tinh thần, vì chỉ khi quen được với những điều đó em mới có thể trở thành điểm tựa cho chính mình, mới có thể từng bước vững vàng mạnh mẽ và chai lì để đi qua ngàn vụn vỡ rồi sẽ còn tiếp tục tìm đến em.

Dù rằng có chai lì, kiên cường đến đâu chăng nữa cũng sẽ có lúc cứ thế bật khóc, nổ tung, vỡ oà khi có ai đó thật sự chân thành lắng nghe, vỗ về mình. Như có một ngày khi chị và bạn đang nằm nghỉ sau khi tập thể dục, chị quay sang nhìn bạn và thấy bạn đang khóc, bạn bảo: “Mẹ nói anh đi chết đi, đi ra đường cho xe tung chết đi.”

Sự đau đớn bộc phát nghẹn ngào nhất từ khi chị biết bạn đến giờ chính là ngày hôm đó. Nỗi tuyệt vọng đó hầu như chẳng thể chữa lành, xoa dịu, mình chỉ có thể lặng lẽ mà ở bên, bế tắc hen.

Vậy mà bạn vẫn đi tiếp, sống tiếp mỗi ngày, em cũng sẽ kiên cường, chị tin như thế.

3 years ago

Bởi vì sợ từ bỏ thì sẽ không tìm được điều tốt hơn ??

“Đã nhiều lần muốn từ bỏ như vậy, tại sao lại tiếp tục ?”

“Bởi vì không còn lựa chọn nào khác…”

2 years ago

Nói với bạn mình cũng là nói với chính mình. Đến lúc rồi, phải quên đi thôi, tạm biệt

2 years ago

Captions thích hợp để đăng lên trang cá nhân

1. Thời gian lảo đảo, mùa cứ đến rồi đi

( Ảnh chụp bản thân )

2. Mong lòng em rộng như biển, buông bỏ được quá khứ, chứa đựng được tương lai.

( Ảnh chụp bản thân )

3. Tôi vẫn đối xử chân với mọi người như thế, nhưng chẳng còn gởi gắm hy vọng vào ai nữa.

( Ảnh chụp ly r ư ợ u )

4. Không cười thì xui x ẻ o, cười lên rồi thì mặt lại to.

( Ảnh chụp bản thân )

5. Hôm nay thời tiết tốt, không biết người yêu có từ trên trời rơi xuống không nhỉ

( Ảnh chụp bầu trời )

6. Quá mệt mỏi rồi, chọn đại một người bạn may mắn thay tui gánh vác tất cả thôi.

( Ảnh chụp công việc )

7. Làm người phải giống chiếc bánh quy sô đa nhỏ, sòng phẳng.

( Ảnh chụp bản thân )

8. Xin điện thoại hãy tự kiểm điểm lại mình, sao mà cứ lôi tui thức khuya chung quài vậy.

( Đăng nữa đêm )

9. Đời người khổ ngắn, thêm một bát nữa.

( ảnh chụp đồ ăn )

10. Một bông hoa một thế giới, một lần ăn một bát lớn, một lần dạo phố là hết luôn một ngày.

( Ảnh chụp trung tâm thương mại )

11. Ánh sao không hỏi kẻ qua đường vội vã, thời gian cũng sẽ không phụ người có lòng.

( Ảnh chụp công việc )

12. Nếu như quan tâm tui, thì sẽ để ý lời của tui.

(Ảnh chụp bản thân )

13. Chúng ta có cùng một quá khứ, nhưng lại khác tương lai.

( Ảnh chụp bàn tay )

14. Ngày tháng c h ó m á, nhưng tôi không dám m ắ n g nó, sợ nó n ổ i đ i ê n quay ngược lại c ắ n tui.

( Ảnh chụp ngoài cửa sổ )

15. Ngày tháng nhàn nhã, ngày này đến ngày khác, vội vã cũng mênh mang.

( Ảnh hoàng hôn )

16. Sống tiếp đã, những cái khác từ từ nghĩ cách.

( Ảnh chụp bóng lưng )

17. Đừng hoảng mà, mặt trăng cũng đang mê mang ở đâu đó.

( Ảnh chụp đêm khuya )

18. Em có chờ anh, nhưng là do anh đến muộn.

19. Có được, hay không có được, cũng không bằng được an tâm thoải mái.

( Ảnh chụp bản thân)

20. Thay vì lo sợ những chuyện không đâu, không bằng coi như không có.

( Ảnh chụp bóng lưng )

21. Nếu người ta đã không muốn mở cửa cho bạn, cứ gõ cửa mãi thì không lịch sự lắm.

( Ảnh chụp đêm khuya )

22. Người nữa đường xuống xe có rất nhiều, bạn cũng không cần canh cánh trong lòng.( ảnh chụp cảnh đêm )

23. Việc tốt nhất không bằng đến đúng lúc nhất.

( cảm thán trước biển lớn )

24. Không có ai bỗng nhiên thích bạn, chỉ là bạn bỗng nhiên biết mà thôi.

25. Lời dễ nghe thì đừng nghe, không cảm nhận được chính là không có.

( Lúc thất vọng )

26. Hạnh phúc vĩnh hằng nhất trong đời người là bình đạm, có được lâu dài nhất là trân trọng.

( Ảnh chụp chung )

Nguồn 夏先生的奇思妙想 | 小蓝dịch

6 years ago

Giữa một đêm có quá nhiều cảm xúc lẫn lộn thế này, em cảm giác rằng mình dường như được nặn bằng nước. Bất cứ lúc nào cũng khóc được.

Dạo này hay khóc quá, xấu thật đấy.

1 year ago

Phải nói thế nào nhỉ?

Điều mình cho rằng mình mãi mãi kiên trì theo đuổi, mục tiêu sống của mình, hy vọng của mình, ánh sáng để mình vững bước tiến về phía trước bỗng dưng chẳng còn gì nữa cả

thật vô nghĩa, nhưng từ khoảnh khắc đó tới tận lúc này mình đã và đang cảm thấy vậy.

thật vô nghĩa. mình chằng hề muốn cố gắng vì nó nữa, chính xác là được chăng hay chớ, cứ nghĩ được tới đâu thì tới thôi.

"em mặc kệ rồi đó"

2 years ago

2021.09.20 Tôi muốn ghi lại ngày hôm nay và gắn cho nó cái mác thát trang trọng "Ngày trưởng thành"

Tôi từng xem một bộ phim Trung có câu thoại thế này:"Con người ta trưởng thành trong một khoảnh khắc, người khác không biết mà chỉ mình bạn biết."

Nó đến với tôi còn lặng lẽ đến mức lạnh lùng. Tôi đứng một góc nhìn tôi của khoảnh khắc đó. Muốn khóc cũng không dám, lồng ngực nghẹn lên vì bất lực. Cảm giác không thể bảo vệ được người mà tôi yêu thương nhất trên đời.

Từ giây phút ấy, một cái tôi ngây thơ đã lặng lẽ rời khỏi tôi rồi.

2021.09.20 Tôi Muốn Ghi Lại Ngày Hôm Nay Và Gắn Cho Nó Cái Mác Thát Trang Trọng "Ngày
1 year ago

Em vẫn luôn cảm thấy cô đơn thế này.

Em mong một ngày nào đó, một giây phút, một khoảnh khắc nào đó anh có thể khiến em hiểu rằng thực sự em cũng không cô đơn thế đâu, em còn có anh đây

Có anh đây…

Anh ơi, em vẫn chờ.

Em Vẫn Luôn Cảm Thấy Cô đơn Thế Này.
Em Vẫn Luôn Cảm Thấy Cô đơn Thế Này.

Tags
  • 1412kidthief
    1412kidthief reblogged this · 2 years ago
  • hghta2208
    hghta2208 liked this · 5 years ago
  • taegoochan
    taegoochan liked this · 5 years ago
  • appleskhah
    appleskhah liked this · 5 years ago
  • chuls-things
    chuls-things liked this · 5 years ago
  • lycorisradiata216
    lycorisradiata216 reblogged this · 5 years ago
  • caduoitegieng
    caduoitegieng reblogged this · 5 years ago
  • jage14766
    jage14766 liked this · 5 years ago
  • blow1235
    blow1235 liked this · 5 years ago
  • wabisabi72
    wabisabi72 liked this · 5 years ago
  • hihihihihihi1111
    hihihihihihi1111 liked this · 5 years ago
  • jennifertple
    jennifertple liked this · 5 years ago
  • sukoshiaozora
    sukoshiaozora reblogged this · 5 years ago
  • nhutminhken
    nhutminhken liked this · 6 years ago
  • angel115522
    angel115522 reblogged this · 6 years ago
  • sophianguyenn
    sophianguyenn reblogged this · 6 years ago
  • thienngieng
    thienngieng liked this · 6 years ago
  • jinyyu
    jinyyu reblogged this · 6 years ago
  • jinyyu
    jinyyu liked this · 6 years ago
  • awanderlustdreamer10
    awanderlustdreamer10 reblogged this · 6 years ago
  • nang277
    nang277 liked this · 6 years ago
  • dnglavie
    dnglavie reblogged this · 6 years ago
  • oomachiii
    oomachiii reblogged this · 6 years ago
  • oomachiii
    oomachiii liked this · 6 years ago
  • hangdwg
    hangdwg reblogged this · 6 years ago
  • emptythetrashplease
    emptythetrashplease liked this · 6 years ago
  • trasuakhongduong
    trasuakhongduong liked this · 6 years ago
  • tieuthien20
    tieuthien20 liked this · 6 years ago
  • daudauu
    daudauu liked this · 6 years ago
  • croseii-blog1
    croseii-blog1 liked this · 6 years ago
caduoitegieng - Cá đuối té giếng
Cá đuối té giếng

“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”

146 posts

Explore Tumblr Blog
Search Through Tumblr Tags