"Khi một người phụ nữ bỏ lỡ người đàn ông mà họ muốn gả nhất thì sẽ trở nên ngày một kén chọn. Còn khi một người đàn ông bỏ lỡ người mà họ muốn cưới nhất thì sẽ trở nên ngày một tùy hứng. Kén chọn là do không ai bằng được anh, còn tùy hứng là vì người đó không phải em".
Đó là lúc mình nghĩ mình nên đi gội đầu, tóc tai sạch sẽ thơm tho sẽ làm mình tỉnh ra được nhiều điều, nghĩ khác đi, yêu đời và tích cực hơn.
Mạnh mẽ lên thôi, không ai có thể trấn an tâm hồn mình, không ai có thể khiến lòng mình bình yên nếu như trong tim toàn là bão tố. Là mình cả, tất cả là do mình. Vô sự tại thiên, sinh sự tại ta.
Anh ta nói tối anh sang, chiều đó tôi đã vui sẵn rồi
Một trong những câu nói khiến mình muốn ngày hôm nay trôi qua thật nhanh.
Mỗi nắng xuống là một lần chia biệt
Mỗi mai lên lại một cuộc bắt đầu
Đời luân chuyển, ta làm gì khác được
Chẳng thể nào dừng mãi để chờ nhau.
Núi xưa đã bạc đầu năm tháng đợi
Lòng sông kia cũng héo cạn mong chờ
Người ngỡ sẽ có đường trong tử địa
Bỗng một ngày gục chết dưới dòng mưa.
Vòng tay bé thôi xiết ghì hy vọng
Quả tim run không đựng nổi bão bùng
Thôi buông hết nghe gió luồn tay rỗng
Một bước lùi,
Là trời biển bao dung.
Người sẽ lại trở về năm tháng cũ
Sống yên vui, trang đời mới không ngờ
Bước quả cảm như chưa từng vỡ vụn
Mắt dịu dàng khi nhớ chuyện hôm xưa.
Mỗi nắng xuống là một lần chia biệt
Mỗi mai lên lại một cuộc bắt đầu
Người sẽ bước một mình qua bóng tối
Dưới trời này,Sao sáng cũng vì nhau.
- Nguyễn Thiên Ngân
1. Họ khao khát nhau nhưng chẳng ai dám bắt đầu
Chúng ta có đôi lần khao khát có được một ai đó, được ở cạnh bên họ, nhưng vì nhiều lý do mà chẳng ai trong cả hai dám bắt đầu. Đó có thể là khi bạn yêu một người khi họ đã có người khác bên cạnh, hoặc khi bạn phải lòng một người quá khác biệt so với bản thân đến nỗi sợ rằng nếu bắt đầu cũng sẽ đi đến một kết thúc chẳng đẹp. Có rất nhiều cái tại sao khiến cho những trái tim dù hướng về nhau nhưng cũng không dám bước tới, chỉ biết trong lòng mình thật sự yêu người ấy, mà mãi mãi không thể có được.
2. Khi rời đi rồi, mới nhận ra, ta chưa nói xong những gì cần nói
Cuộc sống là vậy, ở thời điểm cần đưa ra quyết định đúng đắn thì bạn lại đắn đo, ở giây phút cần nói những điều cần nói thì bạn lại chọn cách im lặng. Cuộc sống tồn tại rất nhiều điều hối tiếc, một trong số đó chính là cảm giác canh cánh trong lòng khi đúng ra ở giây phút cuối ấy, ở thời khắc bạn và người ấy đứng ở lựa chọn chia xa hay ở lại, ở vào lúc bạn cần nói hết những gì mình có trong lòng, thì bạn lại không thể nói ra. Chỉ khi rời xa nhau rồi và nghĩ lại, bạn mới nhận ra À, hoá ra lúc ấy mình đã có thể làm khác đi, nhưng không còn cơ hội nữa.
3. Cảm giác cay đắng khi biết rằng, rồi tình yêu này cũng sẽ chẳng kéo dài mãi
Có người bảo, người đáng thương nhất là người ở giây phút vừa bắt đầu yêu đã tin rằng tình yêu đó rồi cũng sẽ chấm dứt. Vào giây phút bạn bắt đầu một mối quan hệ, bạn đã mặc định rằng rồi thì cả hai cũng phải chia tay, thử hỏi bản thân bạn có bỏ ra chút cố gắng nào hay thật sự hết lòng vì mối quan hệ đó nữa hay không? Những tổn thương trong quá khứ đứng ra làm rào cản khiến bạn mất lòng tin vào một tình yêu thực sự, một tình yêu có thể là mãi mãi, khiến bạn dù vẫn có khả năng yêu nhưng lại luôn thấy đắng ngắt ở trong lòng rằng rồi thì tình yêu rất đẹp này cũng sẽ chết dần chết mòn theo năm tháng mà thôi.
4. Cái cảm giác dành cho người mình từng yêu trong quá khứ
Người yêu cũ chính là một danh xưng không bao giờ ngừng xoáy vào tâm trí con người ngay cả khi họ đã đang bước trên con đường tiến về phía trước. Cũng giống như quá khứ dù nằm lại phía sau nhưng bạn không thể vứt bỏ cũng không thể thay đổi, và thậm chí nó còn phần nào tạo ra bạn của hôm nay, người yêu cũ cũng chính là một khái niệm bạn không thể cưỡng cầu mà quên đi, chỉ có thể chấp nhận để nó nằm lại đó trong tim mình. Cảm giác dành cho một người mình đã-từng-yêu, đối với mỗi người lại ẩn dưới một lớp áo khác nhau nhiều lắm; có vui, có buồn, có nước mắt, cũng có oán trách lẫn nuối tiếc. Người yêu cũ chính là như vậy, như một vết xước dài trên mặt kính, nằm đó im lặng và phản chiếu mỗi khi ánh sáng đi ngang.
5. Hơn cả thích, nhưng chưa phải yêu
Có những người cảm thấy thích thú với đối phương hơn bình thường, họ cảm thấy cần nhau, muốn ở bên nhau, nhưng lại tình cảm không đủ mãnh liệt đến mức cho nhau một danh phận. Những người như thế nằm ở “khoảng giữa” trong một tình cảm mà người ta vốn muốn rạch ròi: hoặc yêu hoặc không. Có những người như vậy, vì quá bận rộn với cuộc sống này, nên họ chọn cách tìm đến nhau khi mệt mỏi, cho nhau cái đối phương cần khi có thể, một cách đàng hoàng và có tình cảm thật sự. Đôi khi, bạn chỉ cần biết mình có cảm giác với họ và họ cũng thế, vậy là đủ rồi.
6. Người mà tôi hoàn toàn mê đắm
Người đem lại cho bạn cảm giác chỉ cần người ấy thôi, cả thế giới này hoặc là rất đẹp hoặc là không còn quan trọng nữa.
7. Cái cảm giác nhớ nhung ai đó, hoặc thứ gì đó từng thuộc về mình; nhưng giờ điều đó, người đó đã mất rồi và không bao giờ quay lại nữa
Bạn có nhớ bao nhiêu cũng không thể chạm, có nghĩ đến bao nhiêu cũng không thể nói chuyện, có thương yêu bao nhiêu cũng không thể có được lần nữa. Lúc ấy, bạn sẽ hiểu được từ “không bao giờ” nó đau đến thế nào.
8. Yêu, và được yêu trọn vẹn.
Cả cuộc đời, có nhiều người chỉ mong muốn được một lần đắm mình trong cảm giác này thôi: Yêu và được yêu bởi cùng một người thật trọn vẹn. Sẽ không còn những câu chuyện về một người đội mưa che ô cho một người, trong khi người ấy lại mặc kệ bản thân bị cảm mà lo lắng cho một người khác bị ướt. Thế giới này lúc ấy, chắc chắn sẽ đẹp hơn nhiều lắm.
9. Đau đến nghẹt thở vì mãi mãi không thể có được người mà ta thương
Có đôi lúc trong đời, bạn không may mắn yêu phải một người mà ngay từ đầu đã không thể nào là của mình, cho dù bạn cố gắng đến đâu đi nữa. Có đôi lúc trong đời, người khác nhìn vào tưởng là bạn không có khả năng giành lấy, nhưng sự thật là cho dù có khả năng, bạn cũng không thể nào đưa tay ra mà đoạt lấy người ấy.
10. Chẳng còn chút cảm giác nào với người ta đã từng yêu
Thật lạ làm sao một người giây phút trước đối với ta vẫn là xa lạ, ngay sau đó đã biến thành một phần của cuộc đời. Và cũng thật tàn nhẫn làm sao khi người với người, kể cả có yêu nhau sâu đậm cách mấy vẫn có thể đi đến lúc ngay cả nhìn mặt nhau thôi cũng là không thể nữa. Bạn chỉ là sẽ đến một khoảnh khắc, đứng nhìn người mình từng yêu mà không si không hận, không oán không trách, không buồn không vui. Bạn sẽ chỉ im lặng đứng nhìn người ấy với một nỗi băn khoăn, rằng tình cảm ngày xưa thật sự đã chạy đâu mất rồi?
có một lúc nào đó giữa đám đông ồn ã, mình cảm thấy như đang trôi tuột về một nơi rất xa.
Em muốn làm phiền anh, lại muốn buông tay anh. Em muốn liên lạc với anh, nhưng cũng muốn không có quan hệ gì với anh. Em muốn yêu anh, cũng muốn không yêu anh. Em muốn từ từ bước vào thế giới của anh, lại rất sợ hãi sự thất bại, bởi vì nhớ anh quá khổ đau rồi, nhưng em không thể nào quên anh được.
Zhihu/ Lạc Yến dịch
Tôi biết làm thế nào bây giờ, tôi yêu anh ta quá
Kiếp sau hẹn mình là một thằng đàn ông
“ Trái tim người phụ nữ, thường không hẳn đau khổ vì những điều gì quá to tát, mà thất vọng vì những điều nhỏ nhặt, cứ vậy rồi lâu dần sẽ biến thành nỗi thương tâm ”
- Somewhere
NHỮNG ĐIỀU MÌNH MUỐN MÌNH BIẾT NĂM 22 TUỔI.
1. Bọn viết listicle là bọn lười biếng (Là viết 1,2,3,4…như mình đang viết đây nè)
2. Trái tim là thứ dễ bể nhứt, nhưng cũng dễ lành nhứt, nhưng cũng dễ bể nhứt. 3. Đạp xe, chạy nhảy, bơi lội, cắm trại, trekking… là những thứ rất hợp với tuổi trẻ, nhưng về già người ta mới nhận ra. 4. Ăn uống lành mạnh trông có vẻ hợp với tuổi già, nhưng thiệt ra là tuổi nào cũng hợp. 5. Nếu ai muốn leo lên đầu lên cổ mình ngồi, thì hãy ôn tồn bảo họ rằng đấy không phải là chỗ để leo trèo. Nếu họ yêu thể thao quá có thể gợi ý cho họ leo Fansipan. 6. Thời gian thật kỳ lạ. Nó khiến mình cười vào những chuyện đã từng khóc, và khóc vì những chuyện đã từng cười hoặc thấy bình thường. 7. “Nếu mình không sợ gì hết, mình sẽ làm gì?” Là một câu thần chú. 8. “Nhưng mà mình cũng biết sợ chứ!” cũng là một câu thần chú. 9. Đừng tin ai chia sẻ bí quyết làm giàu hoặc giảm cân. 10. Học một loại nhạc cụ. Có lúc buồn sấp mặt, chỉ có nó bầu bạn với mình. 11. Phải biết lái xe hơi và biết bơi. Nhất định phải biết. Không cần hỏi lý do đâu, cứ học đi. 12. Trước khi nói “không”, thử. Thử xong mà vẫn muốn nói “không”, thì cứ mạnh dạn nói. 13. Không cần đáp trả bất kỳ sự khiêu khích nào, trừ khi mình đang rảnh và ảo tưởng sức mạnh. 14. Nếu cố gắng hết sức rồi mà không được thì …thôi bỏ đi. 15. Cái này học từ Michelle Phan: khi mình quá muốn cái gì đó, đời sẽ luôn trả lời mình theo ba hướng: “yes”, “not yet” hoặc “there’s something better” 16. Khi đang yên ấm thuận hoà - Bồ là ruột thịt, bạn là người dưng - Đến hồi tan vỡ rưng rưng - Mới hay đích thị người dưng là nhà. 17. Ái tình là một trò ngu - Này em, nhất chín nhì bù, chơi không?! 18. Vô duyên là một thứ không chữa được. Nhưng may mà nó khó lây qua đường giao tiếp. Stay safe!
- Nguyễn Thiên Ngân
Mình đã tưởng tượng ngày gặp lại trăm ngàn lần, đã tưởng tượng khung cảnh chúng ta gặp lại, đã tưởng tượng khuôn mặt của bạn, đã lặp đi lặp lại trăm ngàn lần trong đầu những gì mình muốn nói, nhưng mười mấy năm qua đi, chúng ta mất liên lạc, chưa từng một lần gặp lại. Sáng nay mình tỉnh giấc trong sự ê oải bàng hoàng của cơn mơ về bạn, trong lòng mình bồn chồn không yên, lập tức nhắn đăng tin tìm bạn…bạn có tin được không, nhắn để nhờ những người ngoài kia, ai đó biết bạn sẽ chỉ đường dẫn lối cho mình tìm về bạn…
Một cuộc gặp gỡ, hơn mười hai năm chờ đợi, rồi cuối cùng mình cũng đợi được rồi. Cho dù đã tưởng tượng trăm ngàn lần trong đầu, mình cũng chưa từng nghĩ chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại được nhau. Nhưng hơn mười hai năm đi qua rồi, kể từ lần cuối cùng thấy bạn, cuối cùng, một góc nào đó trong lòng mình cũng cảm thấy bình yên. Biết nói sao đây? Biết bắt đầu từ đâu? Biết nói như thế nào về tất cả những năm đã đi qua, những tâm sự trong lòng. Biết bắt đầu từ đâu? Biết nói như thế nào cho bạn hiểu, mình chờ để gặp bạn, chờ cũng mười mấy năm hơn rồi.
Những hình ảnh tươi đẹp nhất của năm tháng học trò ấy, mình vẫn giữ nguyên trong ký ức. Giọng nói của bạn, bóng dáng của bạn năm ấy…chúng ta đều đã trưởng thành rồi, đã nhuốm mùi sương gió cuộc đời rồi, đã yêu rồi, cũng đã xa rồi…mình chỉ muốn hỏi, bạn có hạnh phúc không? Những năm đi qua có bao giờ nhớ đến mình hay không? Chỉ muốn nói ngày đó, năm đó, tháng đó, mình đã từng thực sự rất thích bạn, bạn có từng biết hay không?
Hơn mười hai năm qua đi, một góc nào đó trong lòng mình vẫn luôn thiếu sót, vẫn luôn tìm kiếm một hồi kết, một sự nguyên vẹn cho những năm tháng đã qua. Có lẽ lần này thì có thể rồi, có lẽ lần này gặp lại, đã thực sự có thể khép lại những dở dang của năm tháng xưa…cho dù chẳng thể nào tìm về bên nhau được nữa, cho dù biết có lẽ gặp lại sẽ là vỡ mộng ngày hè, sẽ thiêu hủy những gì đã từng đẹp đẽ, nhưng có lẽ chúng ta đều cần một hồi kết, hoặc là bản thân mình cần một hồi kết. Ngày này mình đã chờ đợi lâu, rất lâu, rất lâu rồi…rồi cuối cùng, có lẽ cũng cỏ thể hoàn toàn buông xuống, một thời tuổi trẻ, một thời tươi đẹp nhất…
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts