“Chao ôi, đời sống mênh mông quá
Để thấy được nhau, mất cả đời
Thấy được, nhưng chắc gì giữ được
Giữ rồi, sau cũng rất hên xui.
Người ơi, đời sống mông lung thế
Tính ra nguồn ngọn, chắc là … thôi
Chi bằng ta rủ nhau an trú
Mỗi khắc gần bên, một khắc vui.”
(Nguyễn Thiên Ngân)
(Foto: Nguyễn Hoàng Duy)
Từ bỏ
Hôm nay tâm trạng mình phá lệ mà trở nên ủ ê quá chừng, mình bị sao rồi, mình có đang bình thường không? Tại sao tâm trạng của mình lại phụ thuộc vào một người? Vì người mà thay đổi?
Mình là ai? Tại sao mình lại như vậy?
có một lúc nào đó giữa đám đông ồn ã, mình cảm thấy như đang trôi tuột về một nơi rất xa.
Không có sau này
[Zhihu] 以后,不会在等你了
Sau này sẽ chẳng đợi anh nữa
_______________________________________
Người dịch: Bình yên dưới hiên | Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ được đăng tải tại Weibo Việt Nam, vui lòng không tự ý repost.
_______________________________________
Lâm Huy Nhân nói rằng: “Nếu một ngày nào đó, vào một đêm khuya nào đó, anh đột nhiên nhớ lại những điều tốt đẹp em dành cho anh, em hi vọng anh đừng khóc, đừng hối tiếc, cũng đừng quay đầu lại. Bởi vì, em đã không còn ở đó nữa rồi”.
Có đôi lúc nhớ về anh, em đã cảm thấy rất buồn, nhưng điều em buồn không phải chuyện anh bỏ lỡ em, mà là việc em từng bên cạnh anh, lãng phí phiên bản tốt nhất của bản thân mình.
Bạn đã bao giờ đợi một ai đó chưa? Khi anh ấy nói bận, bạn có thể đợi tin nhắn của anh ấy đến sáng sớm hôm sau; Khi anh ấy nói mệt, bạn sẽ âm thầm bên cạnh anh ấy, không dám làm phiền. Bạn luôn hi vọng khi anh ấy có thời gian rảnh sẽ quan tâm đến bạn nhiều hơn một chút, thích bạn nhiều hơn một chút.
Nhưng dường như anh ấy mãi mãi cũng không ngừng bận, anh ấy luôn luôn có những việc bận mãi chẳng xong. Anh ấy quan tâm thời tiết hôm nay, quan tâm việc tối nay ăn gì, nhưng lại chẳng quan tâm hôm nay bạn có vui hay không. Ở trước mặt anh ấy, ngay cả những yêu cầu hợp lý của bạn cũng sẽ trở nên vô lý.
Bạn nhất định cũng đã từng cảm thấy tủi thân đúng chứ, những cảm xúc thiệt thòi ấy tích tụ từng chút từng chút trong lòng bạn, mãi đến khi bạn hạ quyết tâm sẽ chẳng đợi tiếp nữa.
Có người sẽ dành thời gian vài năm để đợi một người chẳng có kết quả, nhưng đến cuối cùng rồi cũng sẽ tỉnh ngộ, thì ra những người cần chúng ta, họ sẽ luôn cố gắng hết sức làm mình vừa lòng, lúc cần rời đi sẽ rời đi, bất luận thế nào cũng chẳng giữ nổi.
Có lẽ chúng ta nên bớt đi sự mong đợi ở người khác, chăm sóc bản thân tốt hơn một chút.
Sau này, chúng ta sẽ trở thành người tốt hơn, học cách nhẹ nhàng, học cách kiên định, học cách nhìn thấy những hạnh phúc trước mắt.
Sau này sẽ chẳng đợi anh nữa.
__________________________
Nguồn: https://zhuanlan.zhihu.com/p/150358967
Ảnh: https://www.pinterest.com/pin/197595502398307520/
Mỗi lúc thấy mệt mình lại phải tự nhắc nhở bản thân thôi cố thêm tí nữa. Cuộc đời này không thiếu người biết cố gắng, chỉ thiếu người có thể kiên trì tới giây phút cuối cùng.
Thêm chút nữa nào.
Điên quá, chưa già đã đổ bệnh. Tỉnh giữa đêm và thức đến giờ này !!!
Sao mà em thấy cô đơn quá chừng
Ai sẽ đến cứu rỗi em nhỉ…
Khi nào Anh mới rảnh? Để tụi mình yêu nhau? Khi nào Anh bớt bận? Để tim Em đỡ rầu?
Hay vì Anh là tàu Nên cứ mê mải chạy? Hay vì Em ngớ ngẩn Nên tình tuột khỏi tay?
| Linh Tumblr|
Cả mấy ngay nay, mình bỗng nhiên cảm thấy nhớ Huế vô vàn
Mình nhớ Huế, nhớ những ký ức tươi đẹp, vui vẻ ở đó. Thật là hoài niệm quá, mình biết rằng dù mình đi đến đâu Huế vẫn sẽ luôn trong tim mình thôi. Hẳn mình sẽ chẳng bao giờ quên được đoạn thời gian ấy.
Khó khăn, khổ cực. Mưa nhiều, nắng cũng lớn. Trong phòng trọ nhỏ vài mét vuông, thế nhưng mình khi nào cũng tràn trề hy vọng về tương lai sáng ngời. Luôn nở nụ cười sức sống, đúng nghĩa tình cảm bù vật chất. Tuổi trẻ, thật là tốt biết bao.
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts