Captions thích hợp để đăng lên trang cá nhân
1. Thời gian lảo đảo, mùa cứ đến rồi đi
( Ảnh chụp bản thân )
2. Mong lòng em rộng như biển, buông bỏ được quá khứ, chứa đựng được tương lai.
( Ảnh chụp bản thân )
3. Tôi vẫn đối xử chân với mọi người như thế, nhưng chẳng còn gởi gắm hy vọng vào ai nữa.
( Ảnh chụp ly r ư ợ u )
4. Không cười thì xui x ẻ o, cười lên rồi thì mặt lại to.
( Ảnh chụp bản thân )
5. Hôm nay thời tiết tốt, không biết người yêu có từ trên trời rơi xuống không nhỉ
( Ảnh chụp bầu trời )
6. Quá mệt mỏi rồi, chọn đại một người bạn may mắn thay tui gánh vác tất cả thôi.
( Ảnh chụp công việc )
7. Làm người phải giống chiếc bánh quy sô đa nhỏ, sòng phẳng.
( Ảnh chụp bản thân )
8. Xin điện thoại hãy tự kiểm điểm lại mình, sao mà cứ lôi tui thức khuya chung quài vậy.
( Đăng nữa đêm )
9. Đời người khổ ngắn, thêm một bát nữa.
( ảnh chụp đồ ăn )
10. Một bông hoa một thế giới, một lần ăn một bát lớn, một lần dạo phố là hết luôn một ngày.
( Ảnh chụp trung tâm thương mại )
11. Ánh sao không hỏi kẻ qua đường vội vã, thời gian cũng sẽ không phụ người có lòng.
( Ảnh chụp công việc )
12. Nếu như quan tâm tui, thì sẽ để ý lời của tui.
(Ảnh chụp bản thân )
13. Chúng ta có cùng một quá khứ, nhưng lại khác tương lai.
( Ảnh chụp bàn tay )
14. Ngày tháng c h ó m á, nhưng tôi không dám m ắ n g nó, sợ nó n ổ i đ i ê n quay ngược lại c ắ n tui.
( Ảnh chụp ngoài cửa sổ )
15. Ngày tháng nhàn nhã, ngày này đến ngày khác, vội vã cũng mênh mang.
( Ảnh hoàng hôn )
16. Sống tiếp đã, những cái khác từ từ nghĩ cách.
( Ảnh chụp bóng lưng )
17. Đừng hoảng mà, mặt trăng cũng đang mê mang ở đâu đó.
( Ảnh chụp đêm khuya )
18. Em có chờ anh, nhưng là do anh đến muộn.
19. Có được, hay không có được, cũng không bằng được an tâm thoải mái.
( Ảnh chụp bản thân)
20. Thay vì lo sợ những chuyện không đâu, không bằng coi như không có.
( Ảnh chụp bóng lưng )
21. Nếu người ta đã không muốn mở cửa cho bạn, cứ gõ cửa mãi thì không lịch sự lắm.
( Ảnh chụp đêm khuya )
22. Người nữa đường xuống xe có rất nhiều, bạn cũng không cần canh cánh trong lòng.( ảnh chụp cảnh đêm )
23. Việc tốt nhất không bằng đến đúng lúc nhất.
( cảm thán trước biển lớn )
24. Không có ai bỗng nhiên thích bạn, chỉ là bạn bỗng nhiên biết mà thôi.
25. Lời dễ nghe thì đừng nghe, không cảm nhận được chính là không có.
( Lúc thất vọng )
26. Hạnh phúc vĩnh hằng nhất trong đời người là bình đạm, có được lâu dài nhất là trân trọng.
( Ảnh chụp chung )
Nguồn 夏先生的奇思妙想 | 小蓝dịch
Vừa bước chân xuống xe là tim mình nhoi nhói.
Những điều tưởng như mới đây thôi nay đã qua hết rồi, chuyện cũ người xa. Thế nhưng Huế vẫn là chốn tuyệt vời của mình, mình yêu mọi điều ở Huế (những thứ chưa yêu thì cũng gắng yêu được)
Chuyến đi đúng nghĩa chữa lành, mình được gặp những người bạn thương, được đi ăn nhiều món ăn mình thích, khách phương xa đến Huế chắc sẽ được giới thiệu đi ăn Cơm Hến ha, nhưng không đâu, với mình Mì Hến mới là đỉnh cao và hôm qua mình đã xử 2 tô liền~
Điều vui nhất trong dịp thăm Huế này là mình đã kịp chinh phục Hòn Vượn, tiện thể ghé qua Đập Khe Ngang. Thực ra thì hồi còn làm việc ở đây, những chỗ này mình đều đi hết rồi, nhưng mà hồi ấy mình leo núi khó khăn lắm, cứ thở hì hà hì hục thôi. Hôm qua thì cứ gọi là tuyệt vời, mình đi băng băng, 1 lèo lên đỉnh luôn.
Mỗi khi em có chuyện thì mình sẽ là người sau cùng được biết, hoặc là người duy nhất em có thể kể. Khi đó em sẽ tìm mình, để nói cho hết những tâm tư trong lòng bởi em biết mình sẽ hiểu và chịu lắng nghe.
Và rồi em sẽ lại rời đi, như mây đen chỉ đến khi trời mưa bão. Bão tan, mây đen cũng đi mất. Mình lại hốt hoảng tìm em, và em sẽ chỉ cười, một nụ cười nhẹ “em ổn anh đừng lo. Đừng tìm em.”
Mình biết tính cách của em dễ mủi lòng, nếu mình như người cũ của em chạy đi lùng sục từng góc quán quen em ngồi, từng nơi em đã ghé thì ở đâu đó sẽ tìm thấy và em sẽ cảm động mà mở lòng ra một chút.
Có lẽ là cách nghĩ của mình thực tế quá, có lẽ bởi bản thân đã quen với việc phải vượt một mình, thế nên mỗi khi em nhắn cho mình vỏn vẹn vài chữ để ngăn mình tìm em. Mình sẽ dừng lại, dẫu biết rằng em vẫn còn chênh chao, bởi thâm tâm luôn không muốn ép em làm bất cứ gì nếu em đã không thích. Thế nhưng mà có lẽ cách nghĩ này sai những khi em buồn mất rồi.
Có lẽ tình yêu của mình giống con ng mình, nhẹ nhàng và vô vàn điều bé nhỏ thôi chứ chẳng còn bão lửa như xưa nữa. Mình tôn trọng người mình thương cũng như từng lời người thương nói, thế nên nhiều khi mình thấy mình ngu quá.
Đã nhiều lần mình nhớ em, có lần chợt tìm thấy em đang nắm một bàn tay ai đó khác.
Mình chỉ rẽ góc khác lặng thinh.
Cái tôi cần là được gặp em, ngồi bên em, ngắm nhìn em rồi im lặng. Im lặng để thấu hiểu. Im lặng để yêu. Im lặng để những xót xa kia không một lần chạm tới hai linh hồn này nữa. (The last chapter. Finally) From BeP
“Sometimes I hate you, sometimes I hate myself, but always I miss you.”
— David Henry Hwang, M. Butterfly
tôi tỉnh dậy. trời đã tối om. phòng tôi cũng tối om.
Hà Nội mùa này se lạnh và đầy hơi nước. chẳng hiểu sao, tôi thấy lòng buốt căm.
một cơn rùng mình chạy từ não giật lan xuống mười đầu ngón tay ngón chân khiến tôi co người lại. hai giọt nước mắt chảy ra, thấm nhanh vào gối. vòng tay khổng lồ tên là Cô Đơn choàng qua người tôi và ôm tôi thật gọn. tôi đột nhiên thấy tủi thân vô cùng. tôi cô đơn quá và trời thì tối. tôi ngủ quên 2 tiếng rồi và tôi đang đói. tôi chưa làm gì mà giờ đi trực đã đến mất rồi. tôi vùi mặt vào gối và muốn khóc oà lên. nhưng tuyệt nhiên, tôi không khóc được nữa.
tôi thấy ấm ức khủng khiếp. tôi muốn khóc cơ. khóc sẽ làm tôi thấy nhẹ nhàng hơn. tôi với tay bật nhạc lên và chờ cơn khóc tới. tám bài nhạc buồn trôi qua, tôi vẫn không khóc nổi.
tôi không biết còn điều gì buồn hơn việc muốn khóc mà không khóc được. tôi muốn giải thoát cho tôi khỏi sự nặng nề này bằng rất nhiều nước mắt. tôi thấy nhớ em đến nhói tim lên. tôi thèm vô cùng cảm giác được em ôm đầu tôi sát chặt vào lồng ngực của em. tôi muốn ngửi mùi em, nghe tiếng em thở, giọng em dịu dàng bảo không sao đâu vì em đây rồi. tôi sẽ không ấm ức nữa mà cố thở theo nhịp thở của em. nhanh rồi chậm. và tôi sẽ dần quên mất tôi đang có nỗi buồn trong lòng này.
nhưng mà. nhưng mà. em không có ở đây.
tôi không ngại gì mấy cây số xa. tôi muốn vùng dậy ngay, mặc vào người bộ quần áo trông không nhăn nhúm và xịt thêm một chút mùi thơm. tôi muốn chỉnh tóc tai rồi gương lược các kiểu. tôi muốn xỏ giày rồi nhảy lên xe qua nhà em ngay. tôi muốn được em ôm ngay. tôi thèm cảm giác được yêu thương đó lắm. đường tắc cũng không sao. tôi sẽ nóng lòng chút đỉnh. nhưng rồi kiểu gì mà chẳng tới được nhà em. kiểu gì mà chẳng được em cười toe toét với. kiểu gì mà chẳng được em ôm. kiểu gì mà chẳng được em ôm.
tôi sẵn sàng làm hết những việc đó trong một tích tắc và chờ đường tắc suốt một tiếng đồng hồ. vấn để chỉ nằm ở việc. em. không. ở. Hà. Nội. này. em. không. ở. Việt. Nam. này.
em đang xa tôi gần mười ba nghìn ki lô mét và ở một múi giờ xa lắc lơ cách tận mười hai tiếng. mười ba nghìn ki lô mét nhớ. tôi đi thế nào được đến chỗ em đây? tôi hét làm sao cho em nghe thấy giọng tôi nhỉ. tôi làm thế nào để từng tế bào trong tôi thôi gào thét lên vì chúng cần em ôm quá. tôi làm thế nào. tôi làm thế nào?
tôi không biết. tôi không khóc được. tôi thấy cô đơn. tôi phải đi làm. tôi không làm người lông bông vô trách nhiệm với cuộc sống mình được. nhưng vô trách nhiệm với cảm xúc của mình thì lại được. công việc và cảm xúc chất đống ở đó. tôi không thể chọn cách nâng niu cảm xúc của tôi. tôi buồn bực và rối ren. tôi trống rỗng và cô đơn. tôi các kiểu không thể hiểu. tôi linh ta linh tinh lung ta lung tung vẩn vơ ngớ ngẩn hâm dại.
tôi nhớ em.
Có 2 dạng chờ đợi.
Chờ đợi một thứ gì đó mà bạn biết rõ rằng nó sẽ đến: Xe buýt, chuyến tàu, ngày sinh nhật, hoặc buổi party nào đó mà cô ấy/anh ấy sẽ tình cờ xuất hiện. Chỉ là cứ chờ, rồi nó đến. Một lẽ tự nhiên.
Dạng thứ hai của chờ đợi. Là khi bạn cứ ngóng trông một điều gì đó mà không biết lúc nào nó sẽ đến. Bạn cũng không biết được chính xác bạn đang chờ cái gì nữa, nhưng bạn vẫn cứ hy vọng, vẫn cứ say đắm đợi.
Bạn tưởng tượng ra nó, ngẫm nghĩ về nó, thao thức vì nó và sống cả cuộc đời để đợi mong.
Dạng chờ đợi thứ hai này, có lúc ngọt ngào, có lúc cay đắng. Thỉnh thoảng, nó sẽ bóp chặt con tim đến nghẹt thở. Có lúc, nó sẽ vỗ về an ủi, dịu dàng êm ả. Cung bậc nào cũng sẽ được nếm, nhưng kết quả thì không ai biết được.
Bạn sẽ chọn loại nào?
Did you eat? (I love you) I bought the bread you like (I love you) I noticed you were upset so I brought you tea (I love you) I made this for you (I love you) I know you have a lot of work and can't talk now so I will leave this thing you like around (I love you) I did your chores (I love you) I will sit by in case you need anything (I love you. I love you. I love you)
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts