“你想当个成年人,但你的身体里还躲着一个孤独惊恐的孩子.”
"Cậu muốn làm người lớn, nhưng lại có một đứa trẻ cô đơn sợ hãi đang ẩn mình ở trong cậu."
(丹尼尔·凯斯 | oohniee)
Mẹ luôn nhắc nhở tôi: “ Con là một người đốn củi, anh ta là kẻ chăn cừu, con nói chuyện với anh ta cả ngày, cừu của anh ta ăn no rồi, củi của con thì sao?”
- Sưu tầm -
“Đêm khuya ngủ một mình, điều sợ hãi nhất là mất ngủ. Bởi vì mất ngủ sẽ gợi nhớ rất nhiều chuyện cũ. Ký ức lắng đọng giống như con cá chết, đến lúc sẽ nổi lềnh bềnh trên mặt bùn lầy. Mùi vị thối rữa sẽ lan tỏa. Khiến tôi ngộp thở. Có lúc bên ngoài cửa sổ có tiếng gió vọng lại. Tôi nghe thấy da thịt của mình phát ra âm thanh cô độc. Cơn lạnh rét cắt da thịt. Thì ra trước giờ chưa từng biến mất.”
An Ni Bảo Bối
Anh không muốn em tổn thương vì sự tiêu cực vướng lại
Anh chỉ là muốn in hoa điều này,
gửi tương lai
Anh khác gì đâu người điên, nghĩ suy lắm cho tắc rồi ngây cười
Ủ mơ được vài chén con, uống có một nhưng mà lại say mười
Chẳng phải là anh sống chậm, mà đi sau là do tính chây lười
Ta trái ôm mơ, phải ôm rác, tay đâu mà nắm lấy tay người.
........................................................................................................
Em ơi yêu là không lo, mà đã lo là không yêu
Chim có đôi sợ đếch gì chiều tà
Yêu có nhầm cũng chẳng bị điều tra
Anh còn ham vui theo chúng bạn
Yêu như là nợ ngân hàng: anh thường xuyên ghé thăm em không đúng hạn
Em hờn em trách em buông lời súng đạn
Thông cảm cho anh điên nặng không thuốc thang
"Đã từ lâu rồi tôi muốn lánh mình trong một cuộc chơi khác. Cuộc chơi chỉ có mình với mình. Một mình với mình không có nghĩa là không có những người xung quanh. Nhưng tôi chỉ tham dự như một thành phần ở ngoại cuộc và không có đối thoại.
Tôi muốn giữ một sự tịch lặng cho riêng mình và để cho những tiếng nói xung quanh trở thành một sự xao động bình thường của thiên nhiên."
vì mình là đôi ong bướm,
chỉ cần thân mật
không cần xa hoa
Đã từng nghĩ rằng tuổi 30 thật quá xa xôi, nhưng bỗng phát hiện tuổi 18 lại trôi qua từ rất lâu rồi. Thời gian vốn chẳng trường tồn, ngước mắt lên đã là nửa đời người.
- sưu tầm
Con tưởng là mắt con sáng nhưng cái tôi quá mù
Con tưởng là mình khôn lớn, thật ra chỉ lớn tấm thân
Con nghĩ là biết chia sẻ hóa ra chỉ biết ấm thân
Con chưa biết là mình hạnh phúc cho đến khi nhìn xuống dưới đời sâu
Con tưởng đã biết niềm đau sau khi tan vỡ mối tình đầu
Con nghĩ là mình đủ trải khi con chưa một lần đổ máu
Nếu như con chết bây giờ thì cuộc đời con có nghĩa gì đâu?
Cảm giác tồi tệ cũng giống như khói, không có dinh dưỡng, nhưng chẳng hề mất đi, cứ từng chút từng chút ăn mòn chính mình.
_ Nhược Vũ dịch
có một thứ chẳng hề mất là tình yêu
nó vẫn luôn tồn tại, nhưng có đến một nghìn kiểu.
họ yêu bằng kiểu của mình, nhưng người yêu là của người khác
vậy thì đau bằng cách của mình, hay là đau bởi cách người khác?
https://www.youtube.com/watch?v=vILjz7a1pzY