Đây là sinh nhật đầu tiên của em mà chúng mình bên nhau, có thể nhiều nhiều năm sau chúng mình không thể đón sinh nhật cùng nhau như bây giờ nữa, bản thân cũng không làm được gì cho em nhiều như khi mình cạnh bên, nhưng tôi hứa sẽ luôn nhớ đến ngày sinh của em gọi điện cho em vào những ngày quan trọng như thế và sẽ không quên lời hứa của mình! Chỉ hi vọng bốn mươi năm mươi hay sáu mươi năm sau chúng mình vẫn sẽ như vậy bên cạnh nhau, vẫn có thể ôm em như bây giờ và chính miệng nói với em một câu Sinh Nhật Vui Vẻ, vẫn một mực vẹn nguyên tình cảm mỗi sáng thức dậy bên cạnh em vẫn là tôi, cạnh bên tôi như trước vẫn là em, cho dù chúng mình già đi thì trong lòng vẫn mãi mãi như thời son trẻ yêu thương nhau không bao giờ ngừng em nhé!
•I wish i could turn back the clock i’d find you sooner and love you longer!
Happy Birthday, Bae!
Làm sao bây giờ, mình cô đơn quá nè
Kiểu mà đi làm về, vứt cái túi 1 xó nằm uỳnh lên giường, bật những vài hát mình thích rồi nằm dài mãi. Không muốn suy nghĩ gì nữa
Tôi biết làm thế nào bây giờ, tôi yêu anh ta quá
Bởi vì sợ từ bỏ thì sẽ không tìm được điều tốt hơn ??
“Đã nhiều lần muốn từ bỏ như vậy, tại sao lại tiếp tục ?”
“Bởi vì không còn lựa chọn nào khác…”
God
Mình đang nghĩ gì thế này, trong đầu mình toàn những suy nghĩ tiêu cực suốt cả ngày mưa nay. Sáng ra thì không muốn đi làm, đi làm rồi thì lại chẳng muốn đụng vào việc chi. Suốt buổi chỉ nhìn đồng hồ mong tới giờ về. Về rồi thì ưa dầm mưa, đoạn đường đi 7p mỗi ngày, mà chiều dầm hết 30p. Còn nghĩ ra cảnh tại nạn tùm lum tùm la
Thật là vô ích thật sự, trống rỗng thật sự. Mình đang sống những ngày như thế nào đây? Mình thật sự thích lựa chọn này ư?
Tôi bỗng nhiên rất rất rất rất muốn gặp một người.
Muốn ôm chầm người ấy, đợi được người ấy đeo chiếc nón rộng tuệch lên đầu. Muốn ngồi sau xe, gác cằm mình lên vai người ta, nghe gió gào qua tai, luồn qua tay và nhắm mắt lại nghe nhịp thở đều đều của thành phố trong đêm. Tôi muốn thử chạm vào lòng bàn tay người ấy, vẽ những nét đơn độc trên bàn tay nhỏ bé, vừa nắm tròn một bàn tay tôi... Tôi muốn nắm tay, thỉnh thoảng siết nhè nhẹ để biết mình đang giữ được một người.
Tôi muốn ngồi bên nhau trong im lặng, không cần cười đùa, nói những điều tếu táo, mỗi đứa một cuốn sổ, viết những thứ không tên, hoặc anh không làm gì cả, chỉ tôi viết vẩn vơ thôi cũng được. Tôi muốn cùng chia đôi tai nghe, nghe một bản nhạc tôi thích, hoặc nghe một bản nhạc từ chiếc máy nghe nhạc của người ấy, thứ âm nhạc dập dìu vang vọng trong tai, tôi vừa muốn nhắm mắt để nghe, vừa không muốn bỏ lỡ lời người vừa nói, cuốn quít muốn cả hai.
Tôi muốn liều lĩnh ôm ghì lấy người ấy, nghe tim mình đập rộn ràng, tim người ta đập rộn ràng. Có hai kẻ xa lạ, bỗng chạm phải đời nhau. Tôi muốn thử chủ động hôn, để xem người ấy sẽ phản ứng thế nào vì tôi bốc đồng kì lạ.
Tôi muốn rất nhiều. Song chẳng thực hiện bao nhiêu.
Những im lặng kéo dài, những khoảng không ngày một lớn và tiếng tôi thở dài kéo tận giữa đêm sâu.
Cô độc.
2019-05-20
James - The End of the F***ing World
“Đến từng tuổi này, chuyện duy nhất tôi có thể kiên trì làm mỗi ngày chính là sạc pin cho điện thoại di động.”
— Hàn Vũ Phi dịch.
“Khi bạn quen được với nỗi buồn thì người ta cũng sẽ quen được với việc làm bạn buồn! Bi kịch là như vậy đó!”
Không sao hết nghĩa là có sao, sao rất nhiều, sao cả rổ
Có người làm mình buồn, cũng sẽ có người làm mình vui, nói chung tối thứ 6 vẫn là buổi mình thích nhất.
Người ta thích mình vì có mình người ta sẽ vui hay người ta chỉ thích mình vì mình làm người ta vui. Nếu mà người ta vui mình có vui không? Nếu người ta vui mà lòng mình buồn, nếu mình vui mà lòng người ta không vui, hay là chẳng ai vui cả nhưng phải giả bộ vui. Cuộc sống người lớn nhiều chuyện ha
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts