God
Mình đang nghĩ gì thế này, trong đầu mình toàn những suy nghĩ tiêu cực suốt cả ngày mưa nay. Sáng ra thì không muốn đi làm, đi làm rồi thì lại chẳng muốn đụng vào việc chi. Suốt buổi chỉ nhìn đồng hồ mong tới giờ về. Về rồi thì ưa dầm mưa, đoạn đường đi 7p mỗi ngày, mà chiều dầm hết 30p. Còn nghĩ ra cảnh tại nạn tùm lum tùm la
Thật là vô ích thật sự, trống rỗng thật sự. Mình đang sống những ngày như thế nào đây? Mình thật sự thích lựa chọn này ư?
Mỗi lúc thấy mệt mình lại phải tự nhắc nhở bản thân thôi cố thêm tí nữa. Cuộc đời này không thiếu người biết cố gắng, chỉ thiếu người có thể kiên trì tới giây phút cuối cùng.
Thêm chút nữa nào.
QUY LUẬT QUÁ TAM 3 BẬN
1/Khi bạn hỏi ai đó một chuyện gì, quá 3 tin nhắn họ chưa trả lời tức là họ không muốn trả lời. Hãy tự tìm hiểu.
2/ Một người nhờ bạn giúp không công 3 lần, lần thứ 4 trở đi đều được xếp là lợi dụng.
3/ Khi bạn nhờ ai đó một việc, quá 3 tin nhắn họ chưa xác nhận sẽ giúp, hãy tự làm hoặc tìm người khác.
4/ “Chúng ta không thuộc về nhau” là khi bạn phải chủ động bắt chuyện quá 3 lần/ngày
5/ Không nên nhận phần thiệt về mình quá 3 lần, khi bạn có chỗ đứng rồi thì nửa lần cũng không.
6/ Bạn có thể xuống nước 3 lần để níu kéo một mối quan hệ mà bạn thấy quan trọng. Đến lần thứ 4 làm ơn dẹp đi.
7/ Mỗi biến cố trong đời đều không nên có quá 3 người biết. Mỗi thành tựu trong đời chỉ cần tối đa 3 người chúc mừng.
8/ Chồng giàu, đẹp trai, tài giỏi đến mấy, vợ cũng không nên giả mù quá 3 lần.
9/ Việc gì trì hoãn quá 3 lần đều không tốt.
10/ Hẹn hò bao nhiêu lần cũng được. Khi kể về người cũ, chọn 3 người tốt nhất mà kể.
11/ Tích đủ 3 lần vắng mặt trong hoạn nạn, người yêu hay bạn tốt nên trở thành người dưng.
sưu tầm
Hôm nay mình đi thử việc
Chà, đã hơn 2 năm rồi cảm giác này mới lại tiếp diễn. Cảm giác thế nào nhỉ, ừm thì kiểu được cũng được mà không được cũng được vậy. Mình bắt đầu trong tâm thế khá thoải mái, mặc dù chẳng còn có ai đứng sau mình nữa.
Vừa làm vừa nghĩ dạo này mình kém tập trung ghê, đầu óc cứ mơ màng để đâu đâu
Hết nghĩ năm nay phải lấy chồng rồi, nếu đã không tốt thì qua 29 lấy cũng được.
Giật tít tung đít (ĐỐC TỜ TI - NGU CÓ GU)
Một mối quan hệ đúng đắn là mối quan hệ mà tình yêu của một người dành cho người kia luôn được xếp cao hơn nhiều so với cái tôi của chính họ.
Là mối quan hệ mà người ta quan tâm nhiều tới cảm xúc của nhau hơn là những xung đột, bất đồng.
Là mối quan hệ mà tình cảm của cả hai bền chặt đến mức những cuộc chiến tranh dù nóng hay lạnh cũng không thể tồn tại lâu hơn một vài ngày.
Là mối quan hệ mà người ta tôn trọng không gian riêng của nhau, nhưng không có nghĩa là có không gian cho người thứ ba xen vào.
Một mối quan mà thay vì người ta hơn thua với nhau từng câu nói hay tính toán với nhau từng đồng tiền, họ sẽ nâng đỡ nhau, nhường nhịn nhau và bao dung cho những sai lầm, thiếu khuyết của nhau và cùng nhau thay đổi để cả hai cùng hoàn thiện bản thân mình hơn.
Một mối quan hệ mà cả hai tìm được sự bình yên khi bên nhau, bất kể họ đang gặp phải chuyện gì, chỉ cần nhìn thấy nhau là có thể gác lại mọi thứ, để ngày dài từ từ khép lại trong vòng tay của nhau.
Mình đã tưởng tượng ngày gặp lại trăm ngàn lần, đã tưởng tượng khung cảnh chúng ta gặp lại, đã tưởng tượng khuôn mặt của bạn, đã lặp đi lặp lại trăm ngàn lần trong đầu những gì mình muốn nói, nhưng mười mấy năm qua đi, chúng ta mất liên lạc, chưa từng một lần gặp lại. Sáng nay mình tỉnh giấc trong sự ê oải bàng hoàng của cơn mơ về bạn, trong lòng mình bồn chồn không yên, lập tức nhắn đăng tin tìm bạn…bạn có tin được không, nhắn để nhờ những người ngoài kia, ai đó biết bạn sẽ chỉ đường dẫn lối cho mình tìm về bạn…
Một cuộc gặp gỡ, hơn mười hai năm chờ đợi, rồi cuối cùng mình cũng đợi được rồi. Cho dù đã tưởng tượng trăm ngàn lần trong đầu, mình cũng chưa từng nghĩ chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại được nhau. Nhưng hơn mười hai năm đi qua rồi, kể từ lần cuối cùng thấy bạn, cuối cùng, một góc nào đó trong lòng mình cũng cảm thấy bình yên. Biết nói sao đây? Biết bắt đầu từ đâu? Biết nói như thế nào về tất cả những năm đã đi qua, những tâm sự trong lòng. Biết bắt đầu từ đâu? Biết nói như thế nào cho bạn hiểu, mình chờ để gặp bạn, chờ cũng mười mấy năm hơn rồi.
Những hình ảnh tươi đẹp nhất của năm tháng học trò ấy, mình vẫn giữ nguyên trong ký ức. Giọng nói của bạn, bóng dáng của bạn năm ấy…chúng ta đều đã trưởng thành rồi, đã nhuốm mùi sương gió cuộc đời rồi, đã yêu rồi, cũng đã xa rồi…mình chỉ muốn hỏi, bạn có hạnh phúc không? Những năm đi qua có bao giờ nhớ đến mình hay không? Chỉ muốn nói ngày đó, năm đó, tháng đó, mình đã từng thực sự rất thích bạn, bạn có từng biết hay không?
Hơn mười hai năm qua đi, một góc nào đó trong lòng mình vẫn luôn thiếu sót, vẫn luôn tìm kiếm một hồi kết, một sự nguyên vẹn cho những năm tháng đã qua. Có lẽ lần này thì có thể rồi, có lẽ lần này gặp lại, đã thực sự có thể khép lại những dở dang của năm tháng xưa…cho dù chẳng thể nào tìm về bên nhau được nữa, cho dù biết có lẽ gặp lại sẽ là vỡ mộng ngày hè, sẽ thiêu hủy những gì đã từng đẹp đẽ, nhưng có lẽ chúng ta đều cần một hồi kết, hoặc là bản thân mình cần một hồi kết. Ngày này mình đã chờ đợi lâu, rất lâu, rất lâu rồi…rồi cuối cùng, có lẽ cũng cỏ thể hoàn toàn buông xuống, một thời tuổi trẻ, một thời tươi đẹp nhất…
Mùa lạnh rồi
Anh đã tìm ai ủ ấm bàn tay…
“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”
146 posts