Hôm Nay Cô đơn Quá Nè

Hôm nay cô đơn quá nè

Làm sao bây giờ, mình cô đơn quá nè

Kiểu mà đi làm về, vứt cái túi 1 xó nằm uỳnh lên giường, bật những vài hát mình thích rồi nằm dài mãi. Không muốn suy nghĩ gì nữa

More Posts from Caduoitegieng and Others

2 years ago

Em muốn làm phiền anh, lại muốn buông tay anh. Em muốn liên lạc với anh, nhưng cũng muốn không có quan hệ gì với anh. Em muốn yêu anh, cũng muốn không yêu anh. Em muốn từ từ bước vào thế giới của anh, lại rất sợ hãi sự thất bại, bởi vì nhớ anh quá khổ đau rồi, nhưng em không thể nào quên anh được.

Zhihu/ Lạc Yến dịch

3 years ago

Có những ngày ôi có những ngày

Chẳng đủ can đảm để mà say

Đã đi được một quãng khá xa nhưng khi mình quay lại mình nhận ra chung quanh mình không còn ai cả, dường như mọi thứ đều thay đổi rồi. Thi thoảng mình cảm thấy, mình cũng không còn là mình nữa. Mình của trước kia: vui vẻ, nhiệt huyết, tích cực dần dần biến mất. Những phẩm chất tốt đẹp trước kia đều dần dần mất đi. Mình không tìm ra được mình nữa. Lắm lúc mình cười, mà không thể lý giải nổi đó phải chăng là cảm xúc thật sự hay chỉ là sự hoạt động có điều kiện giả trân của cơ mặt !?

Chỉ mới đây thôi mà ...

Mình nhớ mình của khi xưa, luôn vui tươi, hồn nhiên và lạc quan. Thích làm gì thì làm cái đó, thích ăn gì thì ăn cái đó, muốn đi đâu thì đi tới đó. Không quản suy nghĩ, cảm xúc, bình phẩm của một ai.

Có Những Ngày ôi Có Những Ngày
5 years ago

Mỗi lúc thấy mệt mình lại phải tự nhắc nhở bản thân thôi cố thêm tí nữa. Cuộc đời này không thiếu người biết cố gắng, chỉ thiếu người có thể kiên trì tới giây phút cuối cùng.

Thêm chút nữa nào.

Mỗi Lúc Thấy Mệt Mình Lại Phải Tự Nhắc Nhở Bản Thân Thôi Cố Thêm Tí Nữa.
5 years ago
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21
2019-04-21

2019-04-21

1 year ago

Tình cảm sâu nặng cách mấy đối với người không cần đều là phiền toái, đều là vô nghĩa.

Tình Cảm Sâu Nặng Cách Mấy đối Với Người Không Cần đều Là Phiền Toái, đều

Tags
2 years ago

tôi tỉnh dậy. trời đã tối om. phòng tôi cũng tối om.

Hà Nội mùa này se lạnh và đầy hơi nước. chẳng hiểu sao, tôi thấy lòng buốt căm.

một cơn rùng mình chạy từ não giật lan xuống mười đầu ngón tay ngón chân khiến tôi co người lại. hai giọt nước mắt chảy ra, thấm nhanh vào gối. vòng tay khổng lồ tên là Cô Đơn choàng qua người tôi và ôm tôi thật gọn. tôi đột nhiên thấy tủi thân vô cùng. tôi cô đơn quá và trời thì tối. tôi ngủ quên 2 tiếng rồi và tôi đang đói. tôi chưa làm gì mà giờ đi trực đã đến mất rồi. tôi vùi mặt vào gối và muốn khóc oà lên. nhưng tuyệt nhiên, tôi không khóc được nữa.

tôi thấy ấm ức khủng khiếp. tôi muốn khóc cơ. khóc sẽ làm tôi thấy nhẹ nhàng hơn. tôi với tay bật nhạc lên và chờ cơn khóc tới. tám bài nhạc buồn trôi qua, tôi vẫn không khóc nổi.

tôi không biết còn điều gì buồn hơn việc muốn khóc mà không khóc được. tôi muốn giải thoát cho tôi khỏi sự nặng nề này bằng rất nhiều nước mắt. tôi thấy nhớ em đến nhói tim lên. tôi thèm vô cùng cảm giác được em ôm đầu tôi sát chặt vào lồng ngực của em. tôi muốn ngửi mùi em, nghe tiếng em thở, giọng em dịu dàng bảo không sao đâu vì em đây rồi. tôi sẽ không ấm ức nữa mà cố thở theo nhịp thở của em. nhanh rồi chậm. và tôi sẽ dần quên mất tôi đang có nỗi buồn trong lòng này.

nhưng mà. nhưng mà. em không có ở đây.

tôi không ngại gì mấy cây số xa. tôi muốn vùng dậy ngay, mặc vào người bộ quần áo trông không nhăn nhúm và xịt thêm một chút mùi thơm. tôi muốn chỉnh tóc tai rồi gương lược các kiểu. tôi muốn xỏ giày rồi nhảy lên xe qua nhà em ngay. tôi muốn được em ôm ngay. tôi thèm cảm giác được yêu thương đó lắm. đường tắc cũng không sao. tôi sẽ nóng lòng chút đỉnh. nhưng rồi kiểu gì mà chẳng tới được nhà em. kiểu gì mà chẳng được em cười toe toét với. kiểu gì mà chẳng được em ôm. kiểu gì mà chẳng được em ôm.

tôi sẵn sàng làm hết những việc đó trong một tích tắc và chờ đường tắc suốt một tiếng đồng hồ. vấn để chỉ nằm ở việc. em. không. ở. Hà. Nội. này. em. không. ở. Việt. Nam. này.

em đang xa tôi gần mười ba nghìn ki lô mét và ở một múi giờ xa lắc lơ cách tận mười hai tiếng. mười ba nghìn ki lô mét nhớ. tôi đi thế nào được đến chỗ em đây? tôi hét làm sao cho em nghe thấy giọng tôi nhỉ. tôi làm thế nào để từng tế bào trong tôi thôi gào thét lên vì chúng cần em ôm quá. tôi làm thế nào. tôi làm thế nào?

tôi không biết. tôi không khóc được. tôi thấy cô đơn. tôi phải đi làm. tôi không làm người lông bông vô trách nhiệm với cuộc sống mình được. nhưng vô trách nhiệm với cảm xúc của mình thì lại được. công việc và cảm xúc chất đống ở đó. tôi không thể chọn cách nâng niu cảm xúc của tôi. tôi buồn bực và rối ren. tôi trống rỗng và cô đơn. tôi các kiểu không thể hiểu. tôi linh ta linh tinh lung ta lung tung vẩn vơ ngớ ngẩn hâm dại.

tôi nhớ em.

5 years ago
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment
These Are Some Sketches I Made For The Film Midnight Cowboy, For A Poster Assignment

these are some sketches I made for the film Midnight Cowboy, for a poster assignment

5 years ago
Hôm Nọ đi Tản Bộ ở Lăng Bác, Phải đi Qua Cửa Soi Chiếu. Bạn Nữ đòi Giữ Lại

Hôm nọ đi tản bộ ở Lăng Bác, phải đi qua cửa soi chiếu. Bạn nữ đòi giữ lại chiếc bật lửa của mình trong túi đeo thì chú bảo vệ có nói: “Đừng cháu ơi, hôm nay là ngày mùng 1, người ta đi lễ chùa, không lấy lửa của họ.” - Và cho mình qua.

Cái này phải nói là tinh tế, rất nhỏ nhặt, nhiều người ôi dào cầu kỳ nhưng không, nó nói đến một cái tầng cao hơn của chất lượng phục vụ - mình thì thích mấy cái nhỏ nhặt như thế này.

Ông thày dạy Technical & Professional Writing của mình từng nói: Người làm vườn đỉnh cao ngoài biết chăm cây, cắt tỉa, sắp xếp họ còn phải dọn rất gọn gàng: đến những cái lá cuối cùng rơi trên đất mà họ làm, gạt đi nước vương vãi hoặc xem cách họ cuốn lấy cái vòi bơm. Đừng đưa ra một dịch vụ, hoặc làm một việc gì chỉ có đầu mà không có cuối: Clean after yourself.

Có những quán cà phê rất nhỏ thôi mà mình rất thích ngồi, vì bạn phục vụ 15 - 20 phút là ra thay 1 lần gạt tàn, xin phép dọn đi những cốc nước đã cạn trên bàn hoặc refill lại đồ uống, mà cốc cà phê chỉ 30k thôi đó, quán lại cũng đông. Nghe có vẻ vất vả - nhưng cảnh quan chung - không khí quán nó không bị lôi thôi và bô nhếch, dù là ở vỉa hè.

Một lần đi nghỉ ở một homestay bé xinh, họ cũng có nhà ăn buffet chung, trời mưa. Lúc bước ra khách đang bối rối thì ngay lập tức có một bạn cười và nói chúng em có chuẩn bị ô đây, mời anh. Quan sát thấy cách họ phơi - để ô rất khoa học và sạch sẽ.

Công tác tại Phú Quốc thì bạn service có gọi lên nói, xin phép anh, anh có muốn giặt đồ gì không bởi em sợ mai anh giặt thì ngày kia lúc anh check out không kịp gửi đồ lại cho anh. Ok. Thắc mắc về việc thanh toán credit card với Techcombank trên app vì sau khi thanh toán thì dư nợ sao kê không thay đổi, ít lâu sau vào nhớ quên lại trả một lần nữa. Mình góp ý là nếu mình có tiền không sao, tiền chắc chắn sẽ được back lại (hoặc hoàn trả cho những lần thanh toán tới như bạn nói), nhưng nếu không có tiền thì 6 - 7 triệu là rất lớn, đặc biệt với người lao động phổ thông - nếu họ cần tiền tiêu thì sao. Mình khen Tech vì sau khi back tiền, bạn trưởng bộ phận gọi điện cho mình xin lỗi, tiếp nhận góp ý, hứa sẽ thay đổi và mong mình sẽ tiếp tục sử dụng dịch vụ. Và họ thay đổi thật.

Có những quán rất xịn, rất to, nhưng nhạc thì nhân viên bật vinahey, volumme to nói phải hét vào nhau mới nghe được. Bảo vệ, hoặc người trông xe thì kệ đời khách loay hoay, cứ ngồi bấm điện thoại bắn thuốc. Đang ăn ở ngoài thì kéo xô chậu ra quăng bát loảng xoảng vào đấy rồi đem đi rửa, còn ý ới tiếng chửi nhau phía sau. Kéo lê những cái ghế nhựa rất nhẹ trên sàn vì lười bê nó lên.

Người chủ có thể thuê nhân công giá rẻ, nghe chừng tiết kiệm, bỏ qua phần đào tạo - nhưng mà trải nghiệm xấu dù chỉ 1 lần sẽ mang đến ấn tượng tệ và không bao giờ có màn trở lại lần 2.

Bạn sẽ luôn thất bại bởi người yếu ớt nhất trong mắt xích của bạn. Không cái gì là hoàn hảo, nhưng có những thứ dù rất nhỏ, liên quan đến ý thức công việc thì cần nhiều đầu tư. Từ những vụn vặt ấy mới sinh sôi ra những thứ to lớn hơn sau này. From BeP 

5 years ago

“I can’t explain what I mean. And even if I could, I’m not sure I’d feel like it.”

— J.D. Salinger

caduoitegieng - Cá đuối té giếng
Cá đuối té giếng

“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”

146 posts

Explore Tumblr Blog
Search Through Tumblr Tags