“Người Tìm Tôi Nói Lời Xưa Cũ

“Người Tìm Tôi Nói Lời Xưa Cũ

“Người tìm tôi nói lời xưa cũ

Rượu đã nhạt rồi

Uống làm sao say”

More Posts from Caduoitegieng and Others

5 years ago
Hôm Nọ đi Tản Bộ ở Lăng Bác, Phải đi Qua Cửa Soi Chiếu. Bạn Nữ đòi Giữ Lại

Hôm nọ đi tản bộ ở Lăng Bác, phải đi qua cửa soi chiếu. Bạn nữ đòi giữ lại chiếc bật lửa của mình trong túi đeo thì chú bảo vệ có nói: “Đừng cháu ơi, hôm nay là ngày mùng 1, người ta đi lễ chùa, không lấy lửa của họ.” - Và cho mình qua.

Cái này phải nói là tinh tế, rất nhỏ nhặt, nhiều người ôi dào cầu kỳ nhưng không, nó nói đến một cái tầng cao hơn của chất lượng phục vụ - mình thì thích mấy cái nhỏ nhặt như thế này.

Ông thày dạy Technical & Professional Writing của mình từng nói: Người làm vườn đỉnh cao ngoài biết chăm cây, cắt tỉa, sắp xếp họ còn phải dọn rất gọn gàng: đến những cái lá cuối cùng rơi trên đất mà họ làm, gạt đi nước vương vãi hoặc xem cách họ cuốn lấy cái vòi bơm. Đừng đưa ra một dịch vụ, hoặc làm một việc gì chỉ có đầu mà không có cuối: Clean after yourself.

Có những quán cà phê rất nhỏ thôi mà mình rất thích ngồi, vì bạn phục vụ 15 - 20 phút là ra thay 1 lần gạt tàn, xin phép dọn đi những cốc nước đã cạn trên bàn hoặc refill lại đồ uống, mà cốc cà phê chỉ 30k thôi đó, quán lại cũng đông. Nghe có vẻ vất vả - nhưng cảnh quan chung - không khí quán nó không bị lôi thôi và bô nhếch, dù là ở vỉa hè.

Một lần đi nghỉ ở một homestay bé xinh, họ cũng có nhà ăn buffet chung, trời mưa. Lúc bước ra khách đang bối rối thì ngay lập tức có một bạn cười và nói chúng em có chuẩn bị ô đây, mời anh. Quan sát thấy cách họ phơi - để ô rất khoa học và sạch sẽ.

Công tác tại Phú Quốc thì bạn service có gọi lên nói, xin phép anh, anh có muốn giặt đồ gì không bởi em sợ mai anh giặt thì ngày kia lúc anh check out không kịp gửi đồ lại cho anh. Ok. Thắc mắc về việc thanh toán credit card với Techcombank trên app vì sau khi thanh toán thì dư nợ sao kê không thay đổi, ít lâu sau vào nhớ quên lại trả một lần nữa. Mình góp ý là nếu mình có tiền không sao, tiền chắc chắn sẽ được back lại (hoặc hoàn trả cho những lần thanh toán tới như bạn nói), nhưng nếu không có tiền thì 6 - 7 triệu là rất lớn, đặc biệt với người lao động phổ thông - nếu họ cần tiền tiêu thì sao. Mình khen Tech vì sau khi back tiền, bạn trưởng bộ phận gọi điện cho mình xin lỗi, tiếp nhận góp ý, hứa sẽ thay đổi và mong mình sẽ tiếp tục sử dụng dịch vụ. Và họ thay đổi thật.

Có những quán rất xịn, rất to, nhưng nhạc thì nhân viên bật vinahey, volumme to nói phải hét vào nhau mới nghe được. Bảo vệ, hoặc người trông xe thì kệ đời khách loay hoay, cứ ngồi bấm điện thoại bắn thuốc. Đang ăn ở ngoài thì kéo xô chậu ra quăng bát loảng xoảng vào đấy rồi đem đi rửa, còn ý ới tiếng chửi nhau phía sau. Kéo lê những cái ghế nhựa rất nhẹ trên sàn vì lười bê nó lên.

Người chủ có thể thuê nhân công giá rẻ, nghe chừng tiết kiệm, bỏ qua phần đào tạo - nhưng mà trải nghiệm xấu dù chỉ 1 lần sẽ mang đến ấn tượng tệ và không bao giờ có màn trở lại lần 2.

Bạn sẽ luôn thất bại bởi người yếu ớt nhất trong mắt xích của bạn. Không cái gì là hoàn hảo, nhưng có những thứ dù rất nhỏ, liên quan đến ý thức công việc thì cần nhiều đầu tư. Từ những vụn vặt ấy mới sinh sôi ra những thứ to lớn hơn sau này. From BeP 

2 years ago

28.10.2015

Có nhiều người buồn cười thật, chẳng hạn chơi với nhau, có đứa bạn làm họa sĩ, nhạc sĩ, làm thơ, viết văn, làm thợ xăm, làm đầu bếp thì y như rằng có kiểu: “Dạo này thằng đấy bay lắm, suốt ngày thơ thẩn.” “Suốt ngày thấy vẽ vời” “Toàn hát với chẳng hò” - như kiểu đó là một cái gì đó rất đáng kinh, ở đây là nói với thái độ đáng kinh, thậm chí khinh, chứ không phải là câu trêu đùa bình thường nhé.

Vài bạn nhạy cảm, thì họ thấy rất tủi thân, phần lớn chọn co mình lại không dám “phát tiết’ một cách thoải mái nữa. Những người nói những lời ấy, không nghĩ đó là một sự tổn thương đem lại cho người "tình cờ” nghe được.

Đã chơi được với nhau, là chấp nhận được cả cái phần khác biệt của đối phương, của bạn bè. Đó là những nét chấm phá tạo nên bức tranh muôn màu của cuộc sống và xã hội. Mỗi người sinh ra chẳng ai giống ai, mỗi đứa một con đường, một lựa chọn và một tài năng. Bạn bè nếu chăng đi con đường không giống mình mà chọn thứ chông gai hơn, thì ủng hộ nó, chứ đừng dìm nó bằng mấy câu nói đùa khiến người khác khó chịu và đau lòng.

Gặp bạn bè, tôi thích hỏi dạo này mày thế nào, có vui không, và nếu đủ thân thiết, tôi sẽ hỏi bạn có hạnh phúc không. Tôi luôn hy vọng bạn tôi hạnh phúc với thứ bạn chọn, vì chọn cái gì trong cuộc đời này cũng là đánh đổi, và cũng nhận về chút gì đó tổn thương. Tốt hay xấu cũng vậy thôi.

Chơi với nhau, thì chân thành làm đầu. Không phải dựa vào cái tiền tài màu mè để làm giá và phông bạt. Đường còn dài, 2 - 3 cơn sóng giữ gió giật là bay hết. Tử tế thì mừng cho bạn, lo cho bạn. Còn không, tốt nhất đừng mở mồm nói những lời tổn thương. Lớn cả rồi, suy nghĩ cho kỹ vào rồi hãy nói.

Còn bạn tớ ạ, thích làm gì cứ làm, người quyết định là ở bạn. Nhiều lúc phải biết nghe cái gì cần nghe, bỏ ngoài tai cái gì cần bỏ. Bản thân mình mà không dũng cảm với lựa chọn của mình, thì thất bại là lẽ đương nhiên thôi. From BeP

4 years ago
God

God

Mình đang nghĩ gì thế này, trong đầu mình toàn những suy nghĩ tiêu cực suốt cả ngày mưa nay. Sáng ra thì không muốn đi làm, đi làm rồi thì lại chẳng muốn đụng vào việc chi. Suốt buổi chỉ nhìn đồng hồ mong tới giờ về. Về rồi thì ưa dầm mưa, đoạn đường đi 7p mỗi ngày, mà chiều dầm hết 30p. Còn nghĩ ra cảnh tại nạn tùm lum tùm la

Thật là vô ích thật sự, trống rỗng thật sự. Mình đang sống những ngày như thế nào đây? Mình thật sự thích lựa chọn này ư?

2 years ago
Mỗi Khi Em Có Chuyện Thì Mình Sẽ Là Người Sau Cùng được Biết, Hoặc Là Người

Mỗi khi em có chuyện thì mình sẽ là người sau cùng được biết, hoặc là người duy nhất em có thể kể. Khi đó em sẽ tìm mình, để nói cho hết những tâm tư trong lòng bởi em biết mình sẽ hiểu và chịu lắng nghe.

Và rồi em sẽ lại rời đi, như mây đen chỉ đến khi trời mưa bão. Bão tan, mây đen cũng đi mất. Mình lại hốt hoảng tìm em, và em sẽ chỉ cười, một nụ cười nhẹ “em ổn anh đừng lo. Đừng tìm em.”

Mình biết tính cách của em dễ mủi lòng, nếu mình như người cũ của em chạy đi lùng sục từng góc quán quen em ngồi, từng nơi em đã ghé thì ở đâu đó sẽ tìm thấy và em sẽ cảm động mà mở lòng ra một chút.

Có lẽ là cách nghĩ của mình thực tế quá, có lẽ bởi bản thân đã quen với việc phải vượt một mình, thế nên mỗi khi em nhắn cho mình vỏn vẹn vài chữ để ngăn mình tìm em. Mình sẽ dừng lại, dẫu biết rằng em vẫn còn chênh chao, bởi thâm tâm luôn không muốn ép em làm bất cứ gì nếu em đã không thích. Thế nhưng mà có lẽ cách nghĩ này sai những khi em buồn mất rồi.

Có lẽ tình yêu của mình giống con ng mình, nhẹ nhàng và vô vàn điều bé nhỏ thôi chứ chẳng còn bão lửa như xưa nữa. Mình tôn trọng người mình thương cũng như từng lời người thương nói, thế nên nhiều khi mình thấy mình ngu quá.

Đã nhiều lần mình nhớ em, có lần chợt tìm thấy em đang nắm một bàn tay ai đó khác.

Mình chỉ rẽ góc khác lặng thinh.

2 years ago

Anh ạ. Em quen một người 3 năm trước. Nói chuyện qua lại và có tình cảm. Người đó nói yêu em. Lúc đó em có yêu. Rất yêu. Nhưng em đã sợ. Vì em bệnh. Vì em tự ti về bản thân. Nên em đã từ chối một cách phũ phàng và làm tổn thương người đó. Giờ đây em mặc dù em vẫn bệnh. Nhưng em đã khác. Em có công việc. Một công việc em làm tốt và sếp cũng đánh giá cao em. Em muốn gặp người kia sau 3 năm. Và nói rằng suốt 3 năm ấy em vẫn yêu người ta. Rằng ngày nào em cũng nghĩ đến người ta.

Có nên không anh? Give up move on. Or. Give it a shot?

Em hiện tại có còn tự ti về bản thân không? Tức là sau 3 năm, anh cũng muốn hỏi là em đã hiểu rõ thêm mình được bao nhiêu phần, không phải là cái phần "được sếp đánh giá cao" hay "xã hội" hoặc "bạn bè" đánh giá cao đâu. Em tự đánh giá em thế nào, bệnh nhưng ở mức độ nào? Bởi vì em có hiểu rõ được bản thân em, thì em mới không sống trong những kỳ vọng của người khác, hoặc kỳ vọng ngoài tầm với của chính mình. Còn anh thấy em đã có câu trả lời rồi đó thôi, là em vẫn yêu họ sau 3 năm, và em vẫn muốn gặp dù có vật đổi sao rời. Em cần anh hỗ trợ một chút niềm tin à. Anh nghĩ em nên thử, dù muốn hay không, em cũng sẽ có câu trả lời để làm hòa với mình. Câu trả lời đó sẽ khiến em thực tế hơn em tưởng nhiều. BeP

1 month ago
Mình ước Gì Mình Có Thể Dũng Cảm Mà Yêu đương Trọn Vẹn, Nồng Nhiệt Như Những

Mình ước gì mình có thể dũng cảm mà yêu đương trọn vẹn, nồng nhiệt như những năm tháng 18 20

Cách biệt có 7 8 năm thôi, mà bây giờ trái tim mình đớn hèn quá. Mình ghét cái cảnh yêu mà phải đấu trí để biết được rằng mình quan trọng, phải kiềm chế yêu ít đi để không tự cảm thấy bị tủi thân.

Ước gì mình có thể yêu hết lòng mà không cần phòng vệ và người đó cũng yêu mình,

rất nhiều.

2 years ago

Em muốn làm phiền anh, lại muốn buông tay anh. Em muốn liên lạc với anh, nhưng cũng muốn không có quan hệ gì với anh. Em muốn yêu anh, cũng muốn không yêu anh. Em muốn từ từ bước vào thế giới của anh, lại rất sợ hãi sự thất bại, bởi vì nhớ anh quá khổ đau rồi, nhưng em không thể nào quên anh được.

Zhihu/ Lạc Yến dịch

4 years ago
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺
This Is Literally The Sweetest Thing Ever 🥺

this is literally the sweetest thing ever 🥺

4 years ago

Những điều không ai hiểu

Mình cũng không hiểu.

Bạn bè mình bắt đầu lo lắng về cuộc đời khi họ 20, mà mình đến năm 22 mới bắt đầu suy nghĩ. Những ngày như thế này với mình thật khó khăn, không một ai kề bên.

1 year ago

Mùa lạnh rồi

Anh đã tìm ai ủ ấm bàn tay…

  • n-cwng
    n-cwng liked this · 2 years ago
  • caduoitegieng
    caduoitegieng reblogged this · 2 years ago
caduoitegieng - Cá đuối té giếng
Cá đuối té giếng

“Những gì đã qua, những gì đã mất. Ta nhìn nhau biết nói làm sao”

146 posts

Explore Tumblr Blog
Search Through Tumblr Tags